Một cô gái bán hoa hồng trông thấy một người hành khất ngồi bên vệ đường, cô đã bất ngờ cúi xuống tặng anh ta một đoá hồng hàm tiếu. Người ăn mày chưa từng nghĩ có ngày lại có một cô gái ân cần tặng hoa cho mình.
Thế là anh nhổm dậy, quyết định ngày hôm đó không đi ăn xin nữa mà trở về nhà. Cắm hoa vào một chiếc bình nhỏ, anh ngồi thưởng thức và chợt nghĩ: “Cánh hoa xinh đẹp thế này sao lại có thể cắm vào một chiếc bình bẩn thỉu như thế này được ?”
Anh mang chiếc bình đi lau rửa sạch sẽ, rồi lại nghĩ: “Bông hoa xinh đẹp đến thế sao lại có thể đặt trong một căn phòng bừa bộn như thế này được ?” Vậy là anh quét tước toàn bộ, căn phòng trở nên ấm áp.
Đang lúc lâng lâng trong lòng một niềm vui nhè nhẹ, anh chợt thấy trong tấm gương vừa được lau chùi sáng bóng, một con người bẩn thỉu, ăn mặc nhếch nhác, anh thầm nghĩ: “Người như thế này đâu có tư cách làm bạn với đoá hồng xinh đẹp kia”.
Anh ta lập tức đi tắm, cạo râu, thay một bộ quần áo tuy cũ nhưng sạch sẽ và khá tươm tất, và anh phát hiện: kìa, một chàng trai nghiêm chỉnh và đầy sức sống, “Mình quả không tồi, sao lâu này mình lại có thể làm kẻ ăn mày được nhỉ ?” Và anh quyết định: “Mình sẽ tìm một việc làm tử tế và làm lại cuộc đời…”.
Đóa hồng mấy hôm sau đã héo tàn, nhưng căn nhà nhỏ bé và nghèo nàn của anh từ đó đã sáng hẳn lên, chàng trai được khích lệ cố gắng không ngừng. Chỉ mấy năm sau, anh đã trở thành ông chủ khá giả của một công ty sản xuất nhỏ nhưng phát triển ổn định…
Chúa Giêsu luôn muốn tạo một sự khác biệt để đưa chúng ta ra khỏi “vùng an toàn” tầm thường, nhưng nhiều lúc, chúng ta không muốn. Đôi khi, đó chỉ là nỗi sợ một điều gì đó phải thay đổi; chúng ta chỉ muốn ở lại trong những nếp cũ với những chân trời hạn hẹp và sợ phải trải rộng chúng ra…
Trích một suy niệm của Lm. MINH ANH, Giáo Phận Huế.
EPHATA có biên tập lại câu chuyện