CHỨNG TÁ YÊU THƯƠNG

DĨ ĐỨC BÁO OÁN

Trong trận chiến tranh cách mạng Hoa Kỳ, tại Pensylvania, mục sư Peter Miller ( 1710 – 1796, ảnh chân dung ), rất được cộng đồng ái mộ. Nhưng trong xóm gần khu Nhà Thờ có một người láng giềng tên là Michael Widman rất oán ghét và nhiều lần nhục mạ mục sư. Anh ta lại là người phản quốc nên bị tòa án Philadelphia kết án tử hình. Nghe tin ấy, mục sư Miller vội vàng đi bộ đến tìm gặp đại tướng George Washington để xin ân xá cho tên tử tội. Đại tướng trả lời:

– Tôi tiếc là không thể thỏa đáp thỉnh nguyện của mục sư mà tha bổng cho người bạn thân của mục sư.

– Đại tướng bảo anh ta là bạn thân của tôi sao ? Không đâu, anh ta là một kẻ thù của tôi !

– Mục sư nói sao ? Mục sư phải lội bộ cả 60 dặm để xin ân xá cho một kẻ thù ư ? Thế thì là một chuyện khác, tôi vì mục sư mà sẵn sàng ân xá ngay cho phạm nhân.

Cầm tờ giấy ân xá của tướng Washington ký, mục sư Miller tức tốc cuốc bộ 15 dặm để đến pháp trường. Thoạt trông thấy mục sư, tên tử tội Michael Widman kêu to lên:

– Kìa, tên Peter Miller đã lội bộ từ Pensylvania đến đây để trả thù ta bằng cách khoái chí chứng kiến cảnh ta bị xử treo cổ đấy !

Anh ta vừa dứt lời, thì mục sư Miller cũng vừa vạch được đám đông tới nơi, trao tận tay Michael Widman tờ ân xá của đại tướng Washington. Hôm ấy là ngày 15.3.1780…

Chúa Giêsu bảo các môn đệ: “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” ( Mt 5, 43 – 44 ).

Kẻ tiểu nhân tìm sự khoái trá trong sự phục thù, nhưng người quân tử tìm sự vui thỏa trong sự tha thứ. Người nước Ba Tư có câu ngạn ngữ. “Trong sự tha thứ có niềm vui mà người ta không tìm lại được trong sự phục thù”.

Văn hào Bacon cũng nhận định: “Phục thù một người mới chỉ là ngang hàng với kẻ thù, nhưng bỏ qua được mối hận mới là cao thượng hơn cừu địch”.

Từ NỐI LỬA CHO ĐỜI

Nếu Quý Vị thấy hữu ích, hãy chia sẻ bài viết này !

Gửi phản hồi

Người đăng tin

Lm. Giuse Lê Quang Uy, DCCT

Linh mục Dòng Chúa Cứu Thế