CHỨNG TÁ YÊU THƯƠNG

NHƯ MỘT DÒNG SUỐI TRÀN BỜ – Trích một suy niệm của Lm. Minh Anh, Huế


“Ta đã đặt ngươi làm người canh gác nhà Israel”
( Ngôn Sứ Êdêkien 33, 7 )

Cha Gioan Maria Vianney ( 1786 – 1859 ) không chỉ là người canh gác có trách nhiệm nhưng ngài còn là một thợ gặt tuyệt vời đến bất ngờ cho Giáo Hội và Âu Châu đầu thế kỷ 19. Sau thời làm chú long đong, làm thầy lận đận vì sức khoẻ và chậm trí, cuối cùng, Vianney cũng chịu chức Linh Mục và được sai về xứ Ars với vẻn vẹn 230 linh hồn vốn chỉ quen với sòng bài, quán rượu và nhà thổ hơn là Nhà Thờ.

Ngày về xứ mới, cha Tổng Đại Diện nói với Vianney: “Đây là một Họ Đạo nhỏ bé nghèo nàn, thiếu vắng tình yêu Chúa. Cha hãy mang tình yêu cho họ”.

Vậy là Vianney đã dìm mình trong Chúa và cuộc đời còn lại của ngài có thể tóm tắt trong hai điều: “cầu nguyện và yêu mến”. Ngài yêu mến các linh hồn Chúa trao cách đặc biệt, và nhất là yêu thương các tội nhân.

Cha Vianney nói: “Các con thân mến, kho tàng của người Kitô hữu không ở dưới đất, nhưng ở trên trời. Thế thì lòng trí chúng ta phải hướng đến nơi có kho tàng của mình. Hạnh phúc của con người là cầu nguyện và yêu mến”. Ngài chuyên chăm ngồi toà giải tội, mỗi ngày có khi đến 17 giờ đồng hồ. Có lần ngài tâm sự: “Khi tôi rời tòa giải tội, tôi phải lấy tay sờ vào đùi xem nó có còn ở đó không”.

Ở nhà ga Lyon, có loại vé tầu riêng, giá trị trong 8 ngày để đi Ars, vì để có thể xưng tội với ngài, việc phải chờ đợi vài ngày là chuyện bình thường.

Ngài nói: “Lòng thương xót của Thiên Chúa như một dòng suối tràn bờ; nó kéo theo những tâm hồn trên dòng chảy nó đi qua”… “Không phải các tội nhân đến cùng Chúa để xin Ngài tha tội, nhưng chính Thiên Chúa chạy đến với tội nhân và làm cho họ đến với Ngài”… “Thành thử hãy cho Thiên Chúa niềm vui nầy và chúng ta sẽ hạnh phúc”.

Có người nói, “Con đã làm quá nhiều điều xấu, Chúa tốt lành không thể tha thứ cho con”. Ngài bảo: “Nói như thế là phạm thượng lắm, nói như thế là giới hạn lòng nhân từ của Thiên Chúa. Lòng nhân từ nầy không có điểm chấm, mà là vô tận. Lỗi lầm của chúng ta như hạt cát bên ngọn núi lớn lao của lòng nhân từ nơi Thiên Chúa”. 

Cha Vianney yêu mến Thánh Lễ cách riêng, ngài nói, “Không có gì cao trọng hơn Thánh Lễ”. “Chính Chúa yêu chúng ta rất nhiều ! Tại sao chúng ta không yêu mến Ngài ?”… “Hãy đến mà rước lễ. Hãy đến với Chúa Giêsu. Hãy đến sống với Ngài, để sống cho Ngài”.

Theo cha Thánh Vianney, một Mục Tử tốt  là “Kho tàng lớn lao nhất mà Thiên Chúa có thể ban cho một Giáo Xứ”, đồng thời là “Một trong những hồng ân cao quý nhất của lòng thương xót Chúa”… “Sau Thiên Chúa thì Linh Mục là tất cả hạnh phúc của người Kitô hữu”,“Chức Linh Mục là tình yêu của trái tim Chúa Kitô”… “Hãy để một Giáo Xứ hai mươi năm không có Linh Mục, bấy giờ, người ta sẽ đi thờ một con thú vật”. 

Ngài mời gọi các Linh Mục: “Mỗi khi dâng Thánh Lễ, hãy ân cần tận tụy như đó là Thánh Lễ đầu tiên mình cử hành và cũng là Thánh Lễ cuối cùng của đời mình”.

Lạy Chúa, dù con bất tướng vô tài, xin đừng để con vô tâm. Muốn được vậy, cho con thắm đẫm Chúa và tận tuỵ yêu thương những ai Chúa trao cho con. Amen.

Trích một suy niệm của Lm. MINH ANH, Tổng Giáo Phận Huế

Nếu Quý Vị thấy hữu ích, hãy chia sẻ bài viết này !

Có 1 phản hồi

  • Những suy niệm của cha hay quá, đầy tình yêu với Chúa : thấm đẫm Chúa và mùi của Chúa, ước gì Chúa cũng cho con cảm nhận được như vậy trong khi con đã cố gắng ” lắng nghe và thực hành lời Chúa ” vì con cũng yêu Chúa hơn các Cha yêu Chúa của con Amen

Gửi phản hồi

Người đăng tin

Lm. Giuse Lê Quang Uy, DCCT

Linh mục Dòng Chúa Cứu Thế