Một thương gia nọ rất giàu có và nổi tiếng là hay kiêu hãnh. Một hôm, trong cuộc giao tranh vì tiền bạc, ông ta lỡ tay sát hại thù địch. Lần đầu tiên bàn tay nhà thương gia bị dính máu và từ ngày đó mối ân hận trở nên như khối đá đè nặng tâm hồn ông. Hình ảnh người thù địch bị sát hại oan ức luôn theo đuổi ông như hình với bóng, làm ông ta ban đêm thao thức mất ngủ, ban ngày mất an bình không làm được gì nữa.
Cuối cùng, ông quyết định tìm đến một linh mục để xưng thú tội mình với hy vọng tìm lại được sự an bình cho tâm hồn. Vị linh mục khuyên bảo ông thực lòng ăn năn sám hối và cương quyết đền bù tội phạm. Ông ta về nhà bán hết mọi tài sản bố thí cho kẻ nghèo khó rồi rút lui vào rừng vắng cầu nguyện, ăn chay, phạt xác để đền tội. Thế nhưng, người ấy vẫn không thể nào tìm được chút an bình cho tâm hồn.
Một hôm, trong đêm tối, người thương gia nằm mơ thấy Chúa Giêsu đến và phán bảo: “Hỡi con, con còn một điều nữa vẫn chưa dâng hiến hết cho Thầy…”
Run sợ, người ấy thưa: “Lạy Thầy, con đâu còn gì để dâng hiến Thầy nữa. Con đã dâng hiến cho Thầy tất cả rồi, nào là tiền bạc, của cải, nhà cửa, vợ con và mọi thứ thú vui thế trần. Cả đời sống con nữa, con cũng đã dâng hiến cho Thầy hết rồi, con chỉ còn tấm thân xơ xác này đây thôi. Nếu Thầy thấy con còn gì có thể dâng hiến nữa thì xin Thầy hãy phán bảo, con xin sẵn sàng hiến dâng Thầy ngay.”
Với cặp mắt đầy nhân từ, tha thứ, Chúa Giêsu phán: “Hỡi con yêu dấu. Thầy biết, con vẫn còn một tài sản riêng của con nữa chưa hiến dâng cho Thầy, con hãy trao cho Thầy các tội lỗi của con. Thầy muốn nhận tất cả mọi tội lỗi của con. Nếu con vẫn còn muốn giữ lại những tội lỗi ấy thì làm sao Thầy có thể tẩy rửa hết để ban tặng cho con niềm vui sướng, an bình và ơn tha thứ của Thầy được ?”
NỐI LỬA CHO ĐỜI