Một người viết thư cho tổng biên tập một tờ nhật báo và phàn nàn rằng việc đi Nhà Thờ mỗi Chúa Nhật chẳng có ý nghĩa gì hết cả. Ông viết:
“Tính đến nay tôi đã đi Nhà Thờ liên tục 30 năm, và trong thời gian đó tôi đã nghe khoảng 10.000 bài giảng, cả Chúa Nhật và ngày thường… Nhưng dù chết, tôi cũng không thể nhớ nổi bất cứ một bài giảng nào trong số các bài giảng ấy. Vì vậy, tôi nghĩ tôi đã thật sự uổng phí thời giờ của mình để đi Nhà Thờ, còn các Linh Mục thì cũng đã uổng phí thời giờ của họ khi giảng như thế trong Nhà Thờ…”
Thế là sau khi tờ nhật báo phát hành, một cuộc tranh luận sôi nổi trong mục “Các bức thư gửi tòa soạn” đã nổ ra trong suốt nhiều tuần, làm tăng rất nhanh lượng độc giả của tờ báo. Gần như hầu hết các lá thư gửi về đều có vẻ ủng hộ nhận định nói trên, cho đến khi tòa soạn nhận được lá thư sau đây:
“Tôi kết hôn tính đến nay đã được 30 năm. Trong thời gian đó, vợ tôi đã nấu khoảng 32.000 bữa ăn cho tôi và cả gia đình. Nhưng dù chết, tôi cũng không thể nhớ lại toàn bộ thực đơn của một bữa ăn nào đó trong số các bữa ăn ấy. Nhưng tôi biết chắc điều nầy: tất cả những bữa ăn ấy đã nuôi sống tôi từng ngày, từng tháng, từng năm, và cho tôi sức mạnh cần thiết để tôi sống và làm việc hữu ích. Nếu vợ tôi không lo cho tôi những bữa ăn nầy, hẳn nay tôi và cả gia đình tôi đã chết từ lâu !”
Ephata biên tập lại từ BTGH