Khi xưa,
Thập giá là hình khổ trần gian – thanh gươm là vinh quang trần thế.
Thập giá ám ảnh muôn dân – thanh gươm vinh danh dòng tộc.
Đường thập giá trăm tiếng cười chê – đường thanh gươm oai phong vạn tiếng.
Đường thập giá một mình lê bước – đường thanh gươm binh tướng theo cùng.
Khi Con Người đến…
Con Chúa Trời, nghèo hèn mang thập giá – kẻ vô danh xưng bá với thanh gươm.
Thập giá giương cao nguồn Ơn Cứu Độ – thanh gươm chém xuống đau khổ trầm luân.
Thập giá từ nay đã trở nên Thánh Giá – Thanh gươm mai này là cục sắt không hơn.
Khi này, bạn và tôi…
Mến Thánh Giá hay yêu vật vô hồn ?
Theo chân Chúa hay là theo… kẻ cướp ?
Chọn đường gập ghềnh hay thênh thang mát mẻ ?
Chọn lề đường xó chợ hay dinh thự nguy nga ?
Chọn “chiến đấu” với Kinh Hòa Bình làm vũ khí, hay an nhàn hát mãi khúc Quân Ca ?
Lạy Chúa,
Đường Chúa đi con sợ không dám bước, con biết mình yếu đuối và nhỏ nhoi.
Còn công danh, sự nghiệp với uy quyền, theo Chúa. rồi có khi con mất hết…
Đường bên kia luôn rực rỡ ánh đèn, bao hoan lạc đang chờ con bước tới.
Biết làm sao ? Nên tiến hay nên lùi ? Qua bên phải hay lại vào bên trái ?
Chúa mỉm cười gõ đầu tôi nói khẽ: “Này con yêu, con hãy nhớ điều này:
“Đường thập giá tuy gian nan vất vả, nhưng có ngày, THẬP GIÁ SẼ NỞ HOA.
Còn thanh gươm… một lần ta phán quyết: “Kẻ dùng gươm rồi sẽ chết vì gươm !” ( Mt 26, 52 )
VU MAI, JMV
Chút tản mạn nhân ngày lễ các Thánh – 1 giờ sáng Chúa Nhật 1.11.2015,
Viết trong niềm hiệp thông với các dì Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm
sau khi đọc xong Thư hồi đáp của Hội Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm về thư của ông Chủ Tịch UBND quận 2…
Nếu Quý Vị thấy hữu ích, hãy chia sẻ bài viết này !