Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận chia sẻ:
“Có người không vác thập giá của mình hay thập giá của người khác, mà cứ tưởng tượng thập giá của mình quá nặng.
Có người vác thập giá cả làng mà lại không vác thập giá của mình.
Có người vác thập giá cả làng và gán thập giá của mình bắt người khác phải vác.
Con cứ than thở: Tôi mà được ở chỗ này, được cộng tác với người kia, được nắm chức vụ nọ, chắc tôi đã thành công rực rỡ !
Làm việc Chúa giao cho con, ở nơi Chúa đặt con ở, con cứ đi thẳng; chạy lăng xăng, sẽ không đến đích. Đường con đi có hoa thơm, cảnh đẹp, có chông gai, có hùm beo, có bạn hiền, có trộm cướp, lúc mưa sa, lúc nắng cháy… chuyện không thể tránh được. Con cứ đi, miễn sao lòng con đầy Chúa, đi như Phanxicô, như Cyrillo, Athanasio… đừng mất thì giờ đứng lại, đừng sợ tiếng chửi, đừng ăn mày tiếng khen. Nhân đức toả hương chứ không náo động”.