Một hôm, người chồng đi công việc xong, trở về nhà khá muộn, anh thấy chiếc bóng đèn trước hiên nhà mình vẫn cháy sáng, chiếu rọi một đoạn đường phía ngoài ngôi nhà lâu nay không được ngọn đèn công cộng nào chiếu sáng. Anh cho rằng vợ mình ngủ quên, không tắt đèn, phí điện vô ích, anh định bụng vào trong nhà rồi sẽ tắt đèn ngay, nhưng không ngờ vợ anh vẫn còn thức, chị cản anh lại, bảo anh đừng tắt ngọn đèn trước hiên nhà mình. Anh chưa kịp hỏi nguyên do thì chị chỉ tay ra ngoài cửa sổ.
Và người chồng đã nhìn thấy chếch phía trước nhà mình, bên lề đường, ngoài cửa sổ là một chiếc xe ba bánh chở đầy rác. Ngay cạnh đó, một cặp vợ chồng làm nghề quét dọn vệ sinh, họ đang ngồi nghỉ dưới ánh đèn ấm áp từ ngôi nhà hắt ra. Họ cười cười nói nói rất vui vẻ, lại cùng nhau bẻ chung một ổ bánh mì để ăn có lẽ để lót dạ đêm khuya sau công việc nặng nhọc vừa hoàn tất.
Nhìn thấy cặp vợ chồng ấy đang chuyện trò vui vẻ dưới ánh đèn của nhà mình, cả anh và vợ đưa mắt nhìn nhau rồi nhẹ nhàng rút lui. Có lẽ hai vợ chồng người quét rác bên đường sẽ vĩnh viễn không biết rằng, ở đâu đó trong thành phố này, có một ngọn đèn vẫn hàng đêm vì vợ chồng họ mà thắp sáng.
Và bạn thấy đấy, có những việc giúp đỡ lẫn nhau, chỉ nho nhỏ thôi, rất giản dị đơn sơ thôi, vẫn đang diễn ra trong âm thầm và lặng lẽ quanh ta. Người trao đi không cần để lộ ra, người nhận về có khi cũng chẳng hề hay biết. Nhưng tất cả làm cho cuộc sống này bỗng như sáng thêm lên, ấm áp, và nhè nhẹ một niềm vui tình người.
KHUYẾT DANH, Ephata sưu tầm và biên tập